Từ ngày đón mẹ chồng lên ở cùng, cô bỗng phát hiện ra một bí mật của mẹ. Hôm nào cũng như hôm nào, cứ vào nửa đêm, sau khi hai vợ chồng cô cùng con gái đã đi ngủ, bà lại một mình lặng lẽ ra ngoài mà không biết bà đi làm gì. Ngày trước, khi bố còn sống, hai ông bà vẫn thường xuyên như vậy. Cô rất lo lắng cho hành động này của mẹ, bởi đêm hôm, tuổi tác đã cao cứ đi ra ngoài một mình vậy không ổn.
Một lần, cô quyết định đi theo mẹ…
Đêm hôm đó, cô cố tình không đóng cửa phòng ngủ, cô nằm nép sau lưng chồng giả vờ đã ngủ. Sau tiếng ngáy của chồng, mẹ chồng cô nhẹ nhàng đến bên cửa phòng hai vợ chồng cô rồi gọi tên con trai hai ba tiếng, không nghe thấy tiếng đáp lại, bà liền đóng cửa lại giúp con rồi đi ra cửa chính.
Bà cầm một chiếc đèn pin nhỏ trên tay và đi đến một vùng đất trống trong thôn, bà đứng lặng người mấy phút rồi lấy thứ gì từ trong người ra và vung lên trời. Đợi bà rời khỏi, cô chạy lại xem thì nhìn thấy đó là những đồng tiền âm phủ rải đầy trên mặt đất. Lúc đó, cô mới chợt hiểu, hóa ra là do mẹ nhớ bố. Khẽ lau nước mắt, cô lại tiếp tục đi theo mẹ đi đến một ngã tư nọ, mẹ ngồi bệt xuống và rút những tờ tiền còn lại để đốt nó.
Thì ra, từ ngày bố mất, chưa ngày nào mẹ không nguôi ngoai nỗi nhớ chồng
Vừa đốt, bà vừa gọi tên chồng và còn luôn miệng nói nhớ ông. Cô đứng đằng xa, trong lòng nhói đau như có hàng ngàn mũi dao đâm. Hóa ra đây là lý do mẹ đều ra ngoài vào mỗi đêm, hóa ra trong lòng mẹ luôn không nguôi nỗi nhớ bố, trong lòng bà cô đơn biết nhường nào, vậy mà cô và chồng lại không hề hay biết.
Cô vội chạy ra vừa ôm mẹ vừa thì thầm vào tai bà:
“Mẹ ơi! Con biết mẹ nhớ bố rồi!”.
Bà chưa định hình được mọi việc nên vô cùng xấu hổ, bà ấp úng nói:
“ Sao …sao con lại ở đây, không phải con đã ngủ rồi sao?”.
Cô nói:
“Sau này, mỗi ngày mẹ hãy để con đi cùng mẹ, mẹ đừng đi một mình thế này nhỡ may có mệnh hệ gì thì…Vợ chồng con đều yêu mẹ, mẹ hãy để chúng con chia sẻ nỗi buồn cùng mẹ nhé!”.
Bố mẹ khi mất đi người bạn đời, họ thường có những nỗi cô đơn thầm kín mà con cái không thể nào hiểu được. Vì vậy, đừng chỉ nghĩ chỉ cần lo cho họ cuộc sống đầy đủ về vật chất là đã đủ rồi, chúng ta hãy dành thời gian nhiều hơn cho bố mẹ mình nhé!
ST